Tuesday, May 11, 2010

BỨC HÌNH: TÂM SỰ CỦA MỘT CỰU SINH VIÊN DU HỌC Ở TÂN TÂY LAN

Biểu tình ở Paris 27/4/1975


Trên đây là một tấm ảnh rất cảm động ghi lại cuộc biểu tình của SV Việt Nam tại Paris ngày 27/4/75, ba ngày trước khi Saigon sụp đổ, lúc đó trong nước chúng ta vẫn chưa biết Đất nước sẽ đi về đâu, nhưng tại Âu châu, nhất là tại Pháp mọi người đã biết số phận của VNCH. Các bạn SV Việt Nam đều đã để tang cho một Dân Tộc, một Đất nước, lá Đại kỳ VNCH đã được rước đi khắp quận 13, thành phố Paris.

Bức ảnh được một anh bạn tốt nghiệp KTS tại Pháp trước 75 scan lại từ một tờ báo Pháp mà anh đã cất giữ từ ngày đó, mãi đến hôm nay Phi mới tìm thấy lại xin chia sẻ cùng các ACE nhà Kiến xa gần.


BỨC HÌNH: TÂM SỰ CỦA MỘT CỰU SINH VIÊN DU HỌC Ở TÂN TÂY LAN

Bức hình ! Chỉ là một bức hình đen trắng ! Do người bạn bên Âu châu gởi qua cho xem. Nhưng nó đã đeo đuổi trong đầu óc tôi từ sáng đến giờ.

Bức hình chụp cách đây đã lâu lắm rồi. Ba mươi lăm năm về trước. Mà lại không phải là nguyên bản, chỉ “ …được một anh bạn tốt nghiệp KTS tại Pháp trước 75 scan lại từ một tờ báo Pháp mà anh đã cất giữ từ ngày đó, mãi đến hôm nay P.. mới tìm thấy lại xin chia sẻ cùng các ACE …. xa gần.”

Nhưng anh bạn ắt hẳn đã vô cùng trân quý tấm ảnh vì trông vẫn còn rất rõ. Rõ từng hàng chữ trắng và to trên biểu ngữ màu đen “HONNEUR À NOS SOLDATS MORTS POUR LA LIBERTE’”, hay “ GRANDE JOURNÉE DE DEUIL” đã đành. Mà còn rõ nét mặt của từng thanh niên, nam nữ trong đoàn biểu tình hôm đó.

U buồn ! Hoang mang ! Uất hận ! Nhưng không kém phần cương quyết. Nói lên cho người dân Ba Lê, và cho cả thế giới, biết lập trường chính trị của các bạn không hề suy suyển.

Nhìn những khuôn mặt của các bạn sinh viên Quốc gia trên dưới đôi mươi ở Pháp thời bấy giờ, bỗng dưng tôi trông thấy lại chính mình và những người bạn của mình 35 năm về trước ở Christchurch, Tân Tây Lan. Ừ phải rồi ! BST cũng với cặp kính cận như anh ôm bình nhang đi đầu. TĐN cũng có dáng cao ròm như anh đi phía bên trái. Chị BC cũng có mái tóc dài và thường mặc quần jeans như cô bạn mang lá Đại kỳ VNCH.

Chúng tôi cũng đã trải qua những ngày đêm khắc khoải của tháng Tư năm đó. Bỏ học. Bỏ giảng đường. Ngày thì ôm cái radio đón nghe tin tức. Tối đến, xem trên TiVi hình ảnh của đồng bào lánh nạn từ Cao nguyên xuống miền Trung, rồi dần dần phải di tản về Xuân Lộc, Long Khánh.

Trong phòng khách của BST có 1 bản đồ Việt Nam thật lớn treo trên vách. Trên đó anh em cắm những cây kim gút có đầu màu vàng lên những địa danh bên ta còn giữ được, và những cây kim màu đỏ đánh dấu những nơi đã rơi vào tay giặc.

Để từ giữa tháng Ba, tim mỗi ngày một thắt lại, lòng mỗi ngày một chùn xuống. Vì kim màu đỏ càng lúc càng lấn át những cây kim màu vàng.

Một tuần lễ của Xuân Lộc kiên cường là một tuần lễ của niềm hy vọng cuối cùng đối với chúng tôi, như một cái phao cho người rơi xuống biển giữa sóng trùng vây bủa.

Cái khổ là nguy hiểm cận kề nhưng không làm gì được. Ai cũng cố gắng gọi điện thoại về bên nhà để hỏi thăm tin tức của gia đình. Nhưng thời đó đã làm gì có direct link như bây giờ. Muốn gọi ra nước ngoài phải qua 2 Tổng Đài, một ở NZ và một ở VN, đó là chưa kể đến chuyện phải làm cái hẹn trước.

Bất lực ! Tuyệt vọng ! Đến mức nảy sinh những ý định ngông cuồng. Không phải chỉ từ chúng tôi. Ngay cả một anh bạn Tân Tây Lan, vốn đã từng sang dạy Anh văn ở đại học Văn Khoa Sàigòn vào năm 73 và có 1 cô bạn gái bên đó. Một đêm, anh nói với chúng tôi “Tao sẽ sang Thái Lan, hijack một chiếc máy bay, hẹn với L. ra Tân Sơn Nhất ngồi chờ, ngày đó, giờ đó, tao sẽ đáp xuống và bốc cô nàng đi!”.

Nghe sao giống kiểu người hùng Lý Tống quá, phải không ?

Nhưng bực bội nhứt là mỗi đêm phải nghe những tiếng rè rè từ máy phát thanh của đám “phản thùng” ở căn flat kế bên. Chúng cố gắng bắt các đài Hà Nội, đài Bắc Kinh trên các làn sóng ngắn để nghe “những bản tin chiến thắng” (sic !) và cố tình vặn âm thanh thật lớn để lọt vào tai chúng tôi. Hơn một lần, đã suýt có ẩu đả xảy ra cũng vì chuyện này.

Thật sự, tôi cũng không ngờ đám “30 tháng 4” đó trở cờ một cách nhanh chóng như vậy. Mới 1, 2 tháng trước, chúng còn khúm núm trước các vị làm việc trong Tòa Đại sứ VNCH để xin được gia hạn ở lại học tiếp. Thế mà bây giờ, Sàigòn chưa mất mà chúng đã vuốt mặt, in ra những tờ báo bằng roneo để phỉ báng những người này bằng những ngôn từ xảo trá, hạ tiện nhứt. Trí thức gì lạ vậy ? Tự trọng của chúng ở đâu ? Sĩ diện của chúng có còn hay không ? Không cần phải nói thêm là chúng tôi tuyệt giao với bọn đó kể từ ngày lằn ranh đã rõ rệt phân chia.

… Hôm nay, nhận được tấm hình, tự dưng nhìn thấy lại mình, nhìn thấy lại bạn bè của mình 35 năm về trước. Ai nấy tóc cũng đã hai màu muối tiêu. Có người đã có cháu nội, ngoại.

Nhưng các bạn vẫn chưa ngừng nghỉ. Các anh LQL, NH, NVB vẫn tiếp tục lên tiếng về Hoàng Sa, Trường Sa với sự tiếp tay của ĐGT. Anh PPL là tiếng nói hàng đầu về các vấn đề thuộc khu vực sông Cửu Long. Và xin đừng chọc giận chị DVT với mấy chuyện “hòa hợp, hòa giải".

Tôi cảm ơn các anh, các chị, các bạn. Nhưng tôi nghĩ các bạn tôi, cũng như tôi, với tấm hình mang đến những ký ức năm xưa, tất cả đều thầm cảm tạ hồn thiêng sông núi đã hướng dẫn chúng tôi đi đúng theo con đường của chính nghĩa Quốc gia. Đi theo anh Trần văn Bá. Đi cùng anh Phan văn Hưng, chị Nam Dao. Và nhiều anh chị em khác nữa !

Hôm trước. Hôm nay. Và mãi mãi !!!

HƯNG VIỆT (Brisbane)

11/5/2010

---

Friday, April 30, 2010

CHLB Đức: Hình Ảnh BIỂU TÌNH chống Cộng, NGÀY QUỐC HẬN lần thứ 35, TẠI FRANKFURT AM MAIN, CHLB ĐỨC - 30.04.2010





















































April 30th, 1975, we shall never forget this very important date. And please remember, we are NOT fighting because of what happened 35 years ago, but we are fighting because of the 80 million+ people who are still living under the totalitarian and corrupted communist government. Not only that, the communists are being slaves for China, selling our ancestors lands away. Everybody, if you say you love Vietnam, then stand up and be the voice of our people back home!

BIỂU TÌNH NGÀY QUỐC HẬN TẠI FRANKFURT AM MAIN, CHLB ĐỨC

30-4-2010
Từ 15 giờ 30 đến 17 giờ 30 : Trước Tổng Lãnh Sự Cộng Sản Việt Nam
Siesmayerstr. 10 , 60323 Frankfurt am Main
( U-Bahn Station: Westend )


Kính thưa quý đồng hương,

35 năm dưới ách độc tài toàn trị của Cộng Sản, Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền vẫn còn là khát vọng của người Việt Nam.

Để phát huy tinh thần đấu tranh của Cộng Đồng Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản (CĐNVTNCS) tại Hải Ngoại:

* Tiếp tục tố cáo trước dư luận Quốc Tế việc vi phạm trầm trọng về Nhân Quyền của nhà cầm quyền CSVN.
* Cực lực phản đối tập đoàn CSVN đã hiến đất, dâng biển cho Tàu Cộng.
* Buộc nhà cầm quyền CSVN phải thực thi mọi quyền Tự Do của người dân, đồng thời trả tự do cho những tù nhân Chính Trị và lương tâm tại Việt Nam.

Trân trọng kính mời quý Đồng Hương tỵ nạn cộng sản tham dự đông đảo ngày Quốc Hận 30-4-2010, cũng là ngày Tưởng Niệm 35 năm Miền Nam bị bức tử.

Chỉ có sự đoàn kết mới tạo nên sức mạnh trong công cuộc đấu tranh hầu đem lại Tự Do, Dân Chủ , Nhân Quyền và bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam.

Trân trọng kính chào.

Frankfurt, ngày 9 tháng 4 năm 2010

TM. Ban Tổ Chức

Chủ Tịch

Hoàng tôn Long

BTC : Tập Thể Cựu Chiến Sĩ VNCH tại CHLB Đức, Liên Hội Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản tại CHLB Đức e.V. , các Đảng Phái, Tôn Giáo, Đoàn Thể và Hội Đoàn Người Việt Quốc Gia tại Cộng Hoà Liên Bang Đức.

The Vietnamese Community of Frankfurt am Main and Vicinities
Postfach 64 01 22, 60355 Frankfurt , Germany
Tel: 06181-9454933
Email: hoang@gmx.at


FOR IMMEDIATE RELEASE

April 20, 2010

Contact: Mr. Ton Long Hoang
Phone: 06181-9454933

DEMONSTRATION AT VIETNAM GENERAL CONSULATE

In Frankfurt am Main , on April 30th, 2010

On Friday 30 April 2010, the Vietnamese community of Frankfurt am Main & Vicinities is going to commemorate the 35th Anniversary of the National Resentment Day or the Fall of Saigon with a Demonstration in front of the Vietnam Generalconsulate at Siesmayerstr. 10, Frankfurt am Main.

The demonstration will start at 3:30pm with a Republic of Vietnam Anthem and Freedom & Heritage Yellow Flag Ceremony to commemorate our fallen heroes, followed by uprising music.

After 35 years, since the fall of Saigon on April 30, 1975, the violent authorities of Communist Vietnam still continue carrying out a repressive and inhumane policy, treating Vietnamese people brutally. Vietnam ’s serial convictions of peaceful human rights advocates, persecutions against religious followers for practicing their faiths, cyber-attacks of democratic web sites and illegal confiscations of religious properties all indicate that Vietnamese Communist regime is oppressive towards democracy, human rights and religious freedom.

The Vietnamese Communist government has shown to be a relentless oppressor to its own citizens and yet a cowardly pander to Communist China by handing over to their bullying neighbour parts of their land and sea territories.

To show solidarity with the on-going non-violent struggle movement for democracy in Vietnam, the Rhein-Main Metropolitan Vietnamese community is planning to combine with International communities like Falun Gong, Tibetan, Burmese, Laotian, Cambodian, East Turkistan, etc… and Vietnamese communities from other German states, to protest on April 30th, 2010 to condemn China’s expansionism and repression and at the same time to strongly demand Communist Vietnam to:

1- Comply with the U.N. Declaration of Human Rights and Universal Covenant Of Civil And Political rights.

2- Immediately and unconditionally release all prisoners of conscience behind bars for their peaceful rights and religious advocacy.

3- Recognize the rules of law, inherent rights and dignity given by God to every human being.

4- Stop all forms of corruptions, especially the human trafficking of poor women and young girls under the guise of marriage to foreigners to avoid the burden of the country’s extreme poverty.

We also urge UNO to act upon the human rights Tom Lantos Congressional Commission and the USIRF Commission’s recommendations by putting Vietnam back on the CPC (Countries of Particular Concern) list in conformity to International Religious Freedom Act in 1998.

Silencing, overlooking and co-operating with the country perpetrating the crimes against humanity is in contradiction to German tradition known as a beacon of freedom and a shining city at a river to the world.

###

For more information, please contact: Mr. Ton Long Hoang , Email: hoang@gmx.at , Postfach 64 01 22, 60355 Frankfurt , Germany .

---

MANIFESTO & DEMANDS OF THE VIETNAMESE TO THE COMMUNIST PARTY GOVERNMENT IN VN

MANIFESTO

- April 30th, 2010 will mark 35 painful years that the Vietnamese Communist Party (VCP) has enslaved Vietnam.

- One of the five remaining communist countries in the world in 2010, the VCP dictatorial regime is a brutal, ruthless, corrupted and inhuman government.

- The VCP imprisoned millions of Vietnamese without formal charges. Hundreds of thousand people died in the so-called “re-education camps.”

- The entire country has suffered poverty, famine, diseases and intolerable oppression.

- Millions fled the country by sea and land, most died in their search for freedom and liberty. The inhuman treatment of the boat-people reached international crisis level in the 80’s.

- International financial investment since the 90’s only widens the gap between the rich and the poor due to the deep corruption embedded in the entire system. The corrupted VCP government and their cohorts are obscenely wealthy, whereas the rest of Vietnam remains in severe poverty.

- The VCP gives up land and sea territories to the People’s Republic of China. Mining, deforestation and Mekong Delta water deprivation are some of the mostly irreversible destructions of the environment by the combined effort of Vietnam and China’s regimes.

- There is degradation of all social institutions in Vietnam.

- There is infinite and blatant oppression of civil rights, human rights and political rights in Vietnam.

- There is an unacceptable proliferation of human trafficking of women and children to prostitution and sex labor around the world, and forced hard labor of men sent to developed countries.

- There is disrespect for the freedom of religion as any form of religion is under complete control of the government.

- The VCP tightly and totally controls media/press as well as any organizations or institutions in Vietnam.

- Sham justice system that operates on vague and variable interpretations of the law not according to international practices. Father Nguyen Van Ly was muzzled at his own trial.

THE ONLY IMMEDIATE SOLUTION:

FREEDOM, DEMOCRACY AND HUMAN RIGHTS FOR VIETNAM


---

DEMANDS OF THE VIETNAMESE TO THE COMMUNIST PARTY GOVERNMENT IN VIETNAM


1. There must be unconditional and immediate release of all political prisoners and prisoners of conscience in Vietnam.

2. Full restoration of civil rights of former political prisoners and prisoners of conscience. Call on the Vietnamese Government to cease all harassment and persecution of political dissidents, human rights activists and democracy defenders.

3. To urge the Vietnamese Government to issue standing invitation to the UN HRC’s Special Rapporteurs on the issues of freedom of religion, freedom of expression and information, torture, death penalty, human trafficking, and violence against women and children.

4. To call on the Vietnamese Government to establish an independent national human rights institution in compliance with the UN HRC’s guidelines and regulations.

5. To call on the Vietnamese Government to meet the challenge on human rights befitting the role of a chair of ASEAN this year and as a member of the new Human Rights Commission Body within ASEAN.

6. To urge for semi-annual US-VN and EU-VN bilateral human rights dialogue with bilateral reports on specific measures and implementation of human rights protection. Regarding negotiations on bilateral trade agreements or financial support, human rights must be an integral part of any agreement. The privilege of Generalized System of Preference and similar privileges can be considered on conditions of measureable human rights protection including acts to promote freedom of religion, freedom of expression, freedom of press and information, and freedom of assembly.

7. To call on the Vietnamese to demand for their human rights, civil rights and political rights.

8. To call on the Vietnamese to demand free and fair elections of a multi-party system government under the supervision of the United Nations’ regulatory body.

9. To call on the Vietnamese to stand up for freedom and democracy for Vietnam.

10. To call on the Vietnamese to form a united front to stop the expansion and invasion of the People’s Republic of China into Vietnam and its territories.

---