Monday, July 26, 2010

Úp mặt đi xem ( 24.07.2010, Anaheim )

Úp mặt đi xem

Kính thưa bà con,

"Ấn tượng" nhất trong những bức hình chụp người đi xem văn nghệ ca nô là bức "bốn cô che mặt". Nhìn bức ảnh này, đệ bỗng cảm thấy muốn viết vài dòng triết lý vặt.


Ảnh: tứ nương đang hãnh diện đi xem Đàm Vĩnh Hưng hát

Một hôm đệ viếng văn phòng thú y, thấy ông thú y rửa vết thương, băng bó, chích thuốc cho con chó mà nó ngồi im ru. Lạ thật, bị rửa vết thương ắt là đau xót, bị chích thuốc ắt nhức nhối, nhưng mà con kiki ngồi im, mắt lại lim dim như đang hưởng lạc.

Ấy vậy mà khi thằng ăn trộm rón rén vô nhà, nhón gót chẳng dám làm phiền nó, con kiki cũng sủa inh ỏi, nhiều khi còn nhào ra quặp cho một phát.

Thì ra là vậy, thông minh là ở chỗ đó, hiểu biết là ở chỗ đó. Con kiki biết ông thú y làm nó đau nhưng giúp nó, nó lim dim mắt, thưởng thức thú đau thương. Còn thằng ăn trộm dù mơn trớn nó, kiki cũng biết đó là quân gian, nên gầm gừ nhào ra phập. Phân được đâu là hại, đâu là lợi, biết được đâu là ngay, đâu là gian, chính là sự khôn ngoan mà con chó có.

Con người thì cần có sự khôn ngoan này hơn.

Than ôi!

Bị nó chửi là đỉ điếm, ma cô, ôm chân đế quốc. Liều mạng cùi vượt cửa tử thần. Nay có chút đỉnh xu hào trong túi, VC nó dụ, cho coi hát thì lật đật xách bóp đầm đi coi. Không coi chết liền sao?

Nếu đi coi hát của VC mà "vô tư" thì thật không mấy khôn. Còn đi mà che mặt thì rõ là biết mình làm bậy. Biết làm bậy mà còn làm... Bó tay!!!

Tâm lý gia đã phân tích và biết rằng con chó có 4 cảm giác giống con người: tức, sợ, vui, buồn. Bốn cảm giác này, khi trộn với nhau với liều lượng khác nhau, sẽ tạo nên muôn vàn cảm giác khác nhau. Bốn cô sảnh sẹ này đang mắc cở. Mắc cở là nhiều vui cộng với một chút sợ và con vật cao cấp cũng có như con người.

Duy có 3 cảm giác mà con người có, còn con chó thì không. Hai trong ba cảm giác đó là ngạc nhiên và ghê tởm (hay khinh bỉ).

Thấy bốn cô che mặt đi coi VC hát, hai cảm giác đặc trưng của con người ấy bỗng len lén tâm tư.

Nguyễn văn Hoàng

(hoang4eb@gmail.com)

---