Saturday, November 22, 2008

Vài lời cho BS NTV về lá thư ngày 3/1/2008

Vài lời cho BS NTV về lá thư ngày 3/1/08

Thái Hoà
Tâm Thức Việt Nam
January 8, 2008

Đây là lần thứ hai mà cá nhân tôi đã được dịp nghe/đọc những lời của BS NTV, môt Ủy viên Trung ương (UV/TU) của đảng Việt tân được coi là một đảng thời cơ sau khi ra mắt công khai tại Bá linh và lấy tên tiếng Anh là Việt nam cải cách (Vietnam Reform Party). Một lần nữa, lá thư của ông NTV chỉ cho tôi thấy rõ thêm về tư cách của ông BS NTV, làm thất vọng nhiều người.

Lần thứ nhất, trong buổi họp báo tại Nam Cali của LS Hoàng Cơ Long và BS Trần Xuân Ninh báo động về sự chuyển hướng đấu tranh của tổ chức VTCC. Trong buổi này, ông BS NTViệt đã “say microphone” miệt mài đối phó với sự báo động của LS HCL và BS TXN để bào chữa rằng đường lối của VT trước sau như một. Không lâu sau đó, thực tế phủ phàng đã chứng minh cho đường lối “trước sau như một” của VTCC: đồng bào hải ngoại đã chứng kiến VTCC cho tiếng nói chính thức là đài Chân trời mới, Tiếng nước tôi phát thanh bài viết của Hà dương Dực, ca ngợi cuộc chiến xâm lược miền Nam của Việt cộng là có chính nghĩa! Cũng trong thời gian này, cộng đồng Hải ngoại đã thấy rõ nét hơn về những lời báo động của BS TXN về sự thay đổi đường lối của tổ chức VT. Đó là VTCC đã công khai ủng hộ hay đúng sau lưng những thành phần chủ trương “đấu tranh” theo kiểu xin/cho chấp nhận sự lãnh đạo của chế độ Việt công tại VN, cổ võ việc hòa hợp, kêu gọi thành phần SVHS trở về xây dựng XHCD dưới chế độ độc tài VC qua các tổ chức Dân chủ 21, Tập hợp Thanh niên Dân chủ Nguyễn tiến Trung Nguyễn hoàng Lan, Mạng lưới Tuổi trẻ, vân vân…

Lần thứ hai, lợi dụng sự kiện Trung quốc lập cơ quan hành chánh Tam sa, bác sĩ Việt đã cùng ông Nguyễn Ngọc Bích “hội luận” để bào chữa và khuyến khích cho việc xuất hiện của lá cờ máu Việt cộng trong các cuộc biểu tình của Cộng đồng Hải ngoại. Chính vì thấy rằng lời nói của 2 ông trong buổi hội luận trên đã làm cho đồng bào quan tâm dị nghị cũng như đã tạo những nghi vấn mà cá nhân tôi, Thái Hòa cùng chị Tuệ Khanh và Bác sĩ Trần Xuân Ninh đã nêu lên trong chương trình Bàn Chuyện Thời Sự ngày 28/12, để mong hai ông giải đáp. Trong lá thư “tự biện hộ” đề ngày 3/1/08, ông đã phớt lờ không ghi lại những e ngại, dù chỉ ngắn ngủi 30 giây (theo lá thư của ông) mà chỉ dán những nhãn hiệu vu khống, xuyên tạc…. Ngoài ra, chương trình hội luận này đã bị rút xuống khỏi kho tổng đài TNT, tương tự như việc rút các bài trong vụ Hà Dương Dực.

Ở cương vị của một người làm truyền thông với kinh nghiệm như ông NNB và của ông Việt trên 10 năm thì chúng tôi thiết nghĩ rằng quý ông thừa kinh nghiệm để sử dụng công cụ truyền thông cho mục đích riêng của các ông. Tuy nhiên, chúng tôi rất ngạc nhiên khi thấy trong lá thư dài trên 2000 chữ của ông đã cố tình tránh né trả lời các vấn đề mà chúng tôi nêu lên trong chương trình BCTS ngày 28/12 trên trang mạng Tâm Thức Việt Nam. Thay vào đó là những lời hằn học, chưởi rủa mà chúng tôi không bao giờ nghĩ rằng có thể có từ một người mệnh danh trí thức và là một nhân vật lãnh đạo của một tổ chức “chính trị” tự coi là bề thế.

Thưa ông, nói dối và vu khống đều được coi là hành động thiếu tư cách. Nói dối và vu khống có thể bi truy tố trước toà. Ông và các thành viên cao cấp của VTCC đã từng lừa dối đảng viên về sự thay đổi đường lối theo kiểu chính trị nghị trường chấp nhận sự lãnh đạo của chế độ VC mà cứ nói là trước sau như một. Nhưng không nên vì thói quen này mà qua mắt cộng đồng. Các ông có thể chối bỏ chính nghĩa quốc gia, các ông có thể hy sinh dẹp bỏ lá cờ Vàng như các đảng viên của các ông đã làm tại Vương quốc Anh, nhưng đừng hòng dùng nguỵ ngữ lung lạc cộng đồng hải ngoại, nhập nhằng giữa người Quốc gia và những tên bán nước Việt cộng, nhập nhằng giữa người Quốc gia và thành phần chính trị thời cơ, nhập nhằng giữa lá cờ quốc gia và lá cờ máu của đảng bán nước.

Trước khi chấm dứt lá thư này, chúng tôi cũng muốn cho ông biết rằng người dân Việt Nam hiện nay không cần đưa bằng chứng để chứng minh rằng Việt cộng là tập đoàn phản dân hại nước, vì đó là sự thật hiển nhiên. Còn đối với cá nhân ông chính lá thư ngày 3/1/2008 do ông viết đã không trung thực “lơ” đi các chi tiết cần thiết, và mạt sát những người đã đặt nghi vấn về những điều do chính các ông nói ra, thì tự nó cũng đã nói lên “tư cách” của ông rồi. Nếu ông đã từng tự hào trong 25 năm cuộc đời hoạt động của ông là “người quốc gia chân chính” thì 30 giây trong buổi hội luận ngày 17/12 của ông đã nói lên bản chất của một UV/TU của đảng chính trị thời cơ. Những lời bào chữa này không có giá trị hơn là lời một cô gái “khôn ba năm dại một giờ”, đem cái quá khứ con nhà tử tế ra để bảo rằng mình không rách, trong khi thằng sở khanh nó đang hì hì cười phất chiếc khăn đỏ máu. Nghĩ cho cùng thì có vẻ như Nguyễn Cao Kỳ và Phạm Duy còn lương thiện hơn ông khi NCK đủ lì lợm ca tụng Nguyễn Minh Triết, và PD thì nói thẳng là về Việt Nam vì đã thay đổi, và làm nhạc dâm ô được một cách “thoải mái”. Nếu mà ông và các đồng đảng của ông cứ nói thằng rằng các ông chủ trương về hợp tác với VC để giữ chân giữ cẳng nó, bắt nó không làm chuyện tồi bại bất lương, theo như lời Hồng Hà điện thoại bảo Hà sĩ Phu, Nguyễn Vũ Bình rằng là cuộc đấu tranh hiện nay là để chấm dứt những sai lầm của chính quyền chứ không phải để lật đổ chính quyền”, thì đồng bào tuy coi ông là thời cơ chính trị nhưng vẫn ít ra là cho ông da mặt đủ dầy ngang hạng với Phạm Duy, Nguyễn Cao Kỳ.

Xin bác sĩ Nguyễn Trọng Việt nghĩ lại đi. Chim thì ra chim. Chuột thì ra chuột. Làm thân con giơi thì phải biết chui rúc trong hang chờ tối trời hãy bay ra. Mà đã lỡ bị đèn pha rọi đúng thì ngưng lại, chờ đèn tắt bay tiếp, đừng cãi là chim hay là chuột cho đỡ mất sức.

Thái Hòa

http://www.tamthucviet.com/articleview.aspx?artId=%c5%a1C%1b

---